TIỄN  EM

(Họa bài Riêng Tặng Một Người của giáo sư Ngô văn Lại)

Đối xuôi

 

Ta tiễn đời em đến giữa sông,

Đêm sầu chiếc bóng cảnh phòng không.

Hơi nàng thoang thoảng, mê ngàn dạ,

Ngơ ngẩn mùi hương, ấm tấc lòng;

Nàng hát anh đàn, tâm hợp xướng,

Chim ca phượng hót, phụng hòa long.

Giờ đây cách trở, trời xa nước,

Ấp mãi trong lòng, mộng chẳng xong.

Đối ngược

 

Ấp mãi trong lòng, mộng chẳng xong,

Đành trôi theo gió cố tìm long.

Đại dương hai bến, tâm đầu ý,

Lưỡng mảnh vành trăng, hợp xướng lòng;

Cách trở muôn đời em có nhớ ?

Xa xôi ngàn dặm lại thương không ?

Dù cho con tạo xoay vòng mãi,

Ta quyết chờ nàng, ở cuối sông.

 

 

Du Sơn Lãng Tử (遊山浪子) <photo>

(Khoá 65/68)

Bắc California, U.S.A. - 02 Tháng 10 Năm 2005